Insane
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Đoạt vợ: Cô gái, yêu phải em rồi


Phan_11

Sau đó Tập Vân Noãn nhảy lầu tự sát, cộng thêm lúc này, Tiểu Tịch lại có hứng thú với chuyện của Tập Vân Noãn như vậy, 2 chuyện này nhất định có liên quan với nhau.

  Mặc Tiểu Tịch thầm nghĩ sớm muộn gì anh cũng biết, chi bằng bây giờ nói cho anh biết luôn: "Được rồi, để em nói cho anh biết.

Sự việc không những không đơn giản, mà còn vô cùng phức tập.

"  "Phức tạp thế nào?"  "Chính là.

.

.

" Mặc Tiểu Tịch vừa định mở miệng nói, Ninh Ngữ Yên đã đi đến trước mặt, thấy bọn họ nói chuyện với nhau, khóe miệng thoáng qua một một chút châm chọc.

  "Hình như ngôi sao nổi tiếng Thiên Dã và Mặc tiểu thư nói chuyện rất ăn ý, là đang nói chuyện gì vậy? Tôi có thể tham gia cùng không?" Ninh Ngữ Yên đùa giỡn nói, cô ta chỉ mong sao Thiên Dã có thể làm cho con hồ ly tinh này mê muội, xem như loại trừ được một tai hoạ lớn cho cô ta.

  Thiên Dã trả lời nhanh hơn Mặc Tiểu Tịch một bước: "Đương nhiên là có thể.

Hôm nay tôi đến là muốn mời các người đi tham gia lễ khai mạc phim mới của tôi, rất hy vọng được tiếp đón Ninh tiểu thư.

"  "Ha ha.

.

.

" Ninh Ngữ Yên lịch sự che miệng cười: "Anh quá khách sáo rồi, anh đính thân đến cửa mời, là vinh hạnh của tôi.

"  Thiên Dã cười nhạt, dùng kỹ xảo diễn xuất vô cùng xuất sắc ứng phó với Ninh Ngữ Yên.

Mặc Tiểu Tịch đứng bên cạnh, nét mặt bình thản không chút gợn sóng.

  Gần tối, Tập Bác Niên trở về, Ninh Ngữ Yên cố ý ghé vào tai anh nói: "Niên! Chiều nay, Thiên Dã tới, lúc đó em ở sân sau, là Mặc tiểu thư giúp em chào hỏi.

Còn nữa, bọn họ nói chuyện rất hợp nhau.

"  Tập Bác Niên nghe vậy, tức giận bỗng chốc trào lên.

Anh lạnh mặt, sải bước đi lên lầu.

 

Chương 54: Đột nhiên hỏi ra vấn đề! Sau khi Thiên Dã đi, Mặc Tiểu Tịch trở về phòng, mở quyển album hình kia ra lần nữa, bỏ quan hệ anh em của bọn họ qua một bên, lấy trực giác của một mình phụ nữ để xem, nhìn bọn họ rất giống một đôi tình nhân đang yêu nhau cuồng nhiệt.

  Tình nhân? Mặc Tiểu Tịch bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ.

  Sao có thể như vậy, cho dù không phải anh em ruột, Tập Bác Niên cũng không thể không quan tâm đến vị trí của bọn họ, huống chi anh đã từng rất chắn chắn nói, Tập Vân Noãn chỉ qua lại với một mình Nguỵ Thu Hàn, chẳng lẽ bọn họ thầm mến lẫn nhau?  Bỗng vang lên tiếng mở cửa, Mặc Tiểu Tịch giật mình, giấu quyển album ra phía sau.

  Tập Bác Niên giống như một trận gió lớn, gào thét kéo đến: "Mặc Tiểu Tịch, lá gan của em thật lớn, dám ngang nhiên ở trong nhà họ Tập, địa bàn của tôi mà quyến rũ đàn ông?" Tập Bác Niên nheo mắt lại nguy hiểm, giống như muốn ăn cô.

  "Tôi không hiểu ý của anh?" Mặc Tiểu Tịch giả ngu, trong lòng cô biết chắn chắc là chuyện Thiên Dã đến vừa rồi.

  "Không hiểu?" Tập Bác Niên đưa tay ra giống diều hâu bắt gà con, xách Mặc Tiểu Tịch dậy: "Tôi nói cho em biết, em đừng trông mong cậu ta có thể cứu em ra ngoài, cho dù năng lực quyến rũ của em lợi hại đến cỡ nào, ở trong tay tôi, em đừng mong chuyển mình.

"  Mặc Tiểu Tịch không ngờ anh sẽ ra tay, sau khi bị xách khỏi xô pha thì không có cách nào che giấu quyển album sau lưng, nếu bị anh phát hiện, cô chết chắc! Trong mắt của cô thoáng hiện lên sự sợ hãi, run rẩy nhìn vào hai mắt anh.

  "Bây giờ biết sợ rồi sao?" Tập Bác Niên cho rằng cô sợ lời nói vừa rồi của anh, đắc ý cong khóe môi.

  "Anh siết chặt như vậy tôi không thở được, buông.

.

.

buông.

.

.

" Hơi thở của Mặc Tiểu Tịch ngắt quãng, cố gắng giữ bình tĩnh.

  Sắc mặt trắng bệch, nhìn qua không hề giống như đang nói dối, Tập Bác Niên buông cô ra, Mặc Tiểu Tịch lập tức ngồi lại chỗ cũ, che giấu quyển album: "Không phải là tôi gọi Thiên Dã đến, anh ấy chỉ đến đây để đưa vé mời dự lễ khai mạc mà thôi, lúc ấy Ninh tiểu thư ở sân sau, nên tôi dẫn anh ấy đi, không tin anh hỏi cô ta đi, không phải anh đã sớm biết, tôi và anh ấy là bạn tốt sao, anh ấy quan tâm tới tôi, an ủi tôi mấy câu, cũng không tính là gì, ngược lại anh, một người chỉ nghĩ đến trả thù, cần gì phải quan tâm đến trái tim của tôi, có phải anh thích tôi rồi không?"  "Không phải em cảm thấy người đàn ông nào cũng sẽ quỳ dưới thân của em chứ? Em đáng để tôi quan tâm sao? Em là cái thá gì, tôi chỉ muốn cảnh cáo em, đừng giở trò với tôi, thích em sao? Mơ đi.

" Giống như bị nói trúng nỗi lòng, Tập Bác Niên thẹn quá hoá giận, lời nói càng cay nghiệt hơn.

  Mặc Tiểu Tịch cảm nhận được rất rõ ràng, lòng của cô đang đau đớn, sự đau đớn này mang theo chua xót và cay đắng, thì ra, người thật sự lún sâu, là cô!  Đau đớn cùng cực, ở trước mặt anh cô chỉ có thể mỉm cười: "Anh nói xong rồi phải không? Nếu còn, mời nói tiếp.

"  Không nhìn tới nét mặt giả vờ của Mặc Tiểu Tịch, lòng của Tập Bác Niên vô cùng rối loạn, xoay người bỏ đi, anh cũng phải yên tĩnh một lúc.

  "Tập Bác Niên.

.

.

"  Lúc anh đi tới cửa, Mặc Tiểu Tịch đột nhiên kêu anh lại.

  "Không phải anh thầm mến em gái của anh chứ?" Mặc Tiểu Tịch đột nhiên lên tiếng, muốn dùng cách hỏi bất ngờ này để xem phản ứng của anh.

  Tập Bác Niên giật mình, cau mày: "Mặc Tiểu Tịch, đầu óc của em không bị sốt chứ, muốn chết, có thể nói thái quá hơn một chút.

"  "Không chừng thật sự đang bị sốt.

" Mặc Tiểu Tịch làm bộ sờ trán, lừa gạt để qua ải.

  Tập Bác Niên có chút tức giận, liếc cô một cái, đi ra ngoài.

  Mặc Tiểu Tịch lại lấy quyển album phía sau ra, vừa rồi sau khi cô nói câu đó, vẻ mặt của anh từ mờ mịt chuyển sang tức giận, bình thường, người bị nói trúng sự thật, đầu tiên sẽ lộ ra sự ngạc nhiên và sợ hãi mới đúng, cho nên, anh đối với Tập Vân Noãn hẳn là chỉ có tình cảm anh em.

  Nói vậy, chẳng lẽ.

 

Chương 55: Lễ khai mạc! Mặc Tiểu Tịch vội vàng mở quyển album ra, tập trung nhìn vào nét mặt của Tập Vân Noãn, một quyển cẩn thận giấu ở trong ngăn kéo, một quyển chứa đầy hình của đàn ông.

  Nhìn kỹ, ánh mắt Tập Vân Noãn nhìn Tập Bác Niên là ánh mắt đắm đuối đưa tình, nụ cười ngọt ngào vui sướng, dựa vào người Tập Bác Niên, giống như đắm chìm trong biển hạnh phúc.

  Xem ra, Tập Vân Noãn thầm yêu anh trai của mình, nếu vậy, theo như lời trong di thư, người đàn ông cô yêu, không nhất định là Nguỵ Thu Hàn, đương nhiên, bây giờ vẫn chưa phải là lúc kết luận.

  Nếu có thể tìm được máy ghi âm thì tốt, rốt cuộc là Ninh Ngữ Yên hay Thích Tân Nhã lấy đi, chuyện của Tập Vân Noãn, chẳng lẽ có liên quan đến bọn họ sao?  Mấy ngày sau, Tập Bác Niên dẫn Ninh Ngữ Yên và Mặc Tiểu Tịch đi tham dự lễ khai mạc.

  Nếu anh không đi, ngược lại giống như anh đang sợ "Tên mặt trắng" kia, cho nên, anh thoải mái trái ôm phải ấp, trang phục lộng lẩy đi tham dự.

  Mặc Tiểu Tịch cố ý chọn váy rộng thùng thình để che giấu chiếc bụng đã to.

  Ninh Ngữ Yên thì ngược lại với cô, giống như muốn khoe ra, mặc quần áo bó sát, sợ người khác không nhìn ra cô ta đang mang thai.

  Trong hội trường khai mạc có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, phóng viên vô cùng bận rộn, may mà hôm nay có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng nên cũng không có tập trung vào bọn họ.

  Đội chó săn nhìn ra được Ninh Ngữ Yên đang mang thai, mà Mặc Tiểu Tịch vẫn đặt túi xách ở trên đầu gối, nên nhìn không rõ lắm.

  Tuyên truyền hơn hai giờ, sau khi Thiên Dã trò truyện cùng các diễn viên khác và người chủ trì xong, còn có ca sĩ lên đài biểu diễn.

  Mặc Tiểu Tịch từ đầu đến cuối đều nhìn chăm chú vào Thiên Dã ở trên đài, tất cả mọi người cũng đang nhìn anh, anh cũng dùng dáng vẻ lịch sự và nhẹ nhàng đáp lại những người xem dưới đài, chỉ có thể nói anh là một người vô cùng chuyên nghiệp, bởi vì cô nhìn ra, anh như vậy, không hề chân thật.

  "Tiểu Tịch.

.

.

"  Nguỵ Thu Hàn! A, là thế giới quá nhỏ, hay oan gia quá nhiều, trong lòng của Mặc Tiểu Tịch liên tục oán trách.

  "Tiểu Tịch, sao em lại đến đây? Đến một mình sao? Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện được không?" Nguỵ Thu Hàn bước lên một bước, đè nén tâm trạng kích động.

  Mặc Tiểu Tịch vốn muốn từ chối, nhưng nghĩ lại, về chuyện của Tập Vân Noãn, cô còn phải hỏi anh ta một chút vấn đề: "Được rồi!"  Bọn họ tìm đến một hàng đồ ngọt, lấy một chút nước uống và đồ ăn nhẹ.

  "Tiểu Tịch, mấy ngày nay, anh không ngừng suy nghĩ rất nhiều, nghĩ tới quãng thời gian chúng ta ở bên nhau, nghĩ tới anh đã đối xử khốn nạn với em như thế nào, anh không có tư cách chỉ trích em thay lòng đổi dạ, lạnh lùng với anh, nếu anh không phản bội em, hôm nay chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc.

" Nguỵ Thu Hàn kéo lấy tay cô: "Tiểu Tịch, anh vẫn yêu em như ngày xưa.

"  "Không phải anh cũng yêu Tập Vân Noãn sao?" Mặc Tiểu Tịch nhìn chằm chằm vào anh ta, cười khẽ nói.

  Nguỵ Thu Hàn vô cùng ngạc nhiên: "Tiểu Tịch, sao em biết được? Là Tập Bác Niên nói với em sao?" Anh ta còn tưởng, cô sẽ không biết.

  "Đúng vậy, anh ta đã nói cho tôi biết tất cả, rốt cuộc giữa anh và Tập Vân Noãn đã phát triển như thế nào?" 

Chương 56: Người đàn ông ghê tởm "Anh và cô ấy quen biết nhau ở buổi Party năm ngoái, bởi vì nói chuyện hợp nên từng có qua lại một thời gian, nhưng anh và cô ấy chỉ chơi đùa mà thôi, huống hồ anh cảm thấy cô ấy cũng không thích anh bao nhiêu, ngày đó xảy ra một trận cải vả, anh thuận miệng nói chia tay, cô ấy đã đứng dậy và bỏ đi, ai ngờ sau đó cô ấy lại nhảy lầu, Tập Bác Niên một mực khẳng định là anh, anh có trăm miệng cũng không giải thích được.

" Nguỵ Thu Hàn không dám nhìn cô, anh ta biết vào lúc này nên thẳng thắn là tốt nhất, lúc đó anh ta thật sự là bị quỷ ám.

  Mặc Tiểu Tịch hỏi tiếp: "Vậy anh có biết tại sao cô ấy lại phát cáu hay không?"  "Sao anh biết được, tính tình của cô ấy trước giờ vẫn rất nhã nhặn, em không ở bên cạnh anh, anh chỉ muốn tìm một người để giải buồn mà thôi, không có trút tình cảm vào, mà cô ấy cũng bởi vì cô đơn nên mới qua lại, điều này anh có thể cảm nhận được.

"  "Đàn ông luôn tự tìm lý do cho mình sau khi không kiềm chế được dục vọng nguyên thuỷ, Nguỵ Thu Hàn, bây giờ tôi rất may mắn, ít nhất không cần ở cùng một chỗ với người đàn ông ghê tởm như anh.

" Mặc Tiểu Tịch cười lạnh đứng dậy, bây giờ cô muốn đến cảm ơn Tập Bác Niên, so ra, cô càng không thể chấp nhận một người đàn ông đang qua lại với cô mà còn đi ăn vụng.

  Mặt của Nguỵ Thu Hàn lạnh xuống: "Ghê tởm? Em nói tôi ghê tởm? Mặc Tiểu Tịch, bây giờ em không còn yêu tôi, cho nên muốn dứt khoát thoát khỏi tôi phải không? Em đừng quên, về mặt pháp luật, em vẫn là vợ của tôi, em mang thai con của người khác, có mặt mũi gì đứng ở trước mặt tôi nói tôi ghê tởm.

"  Mặc Tiểu Tịch không nói một lời, thật sự không có gì để nói: "Tạm biệt!" Cô bình tĩnh nói tạm biệt.

  Giờ khắc này, trong lòng cô ngược lại vô cùng thoải mái, cô sẽ không dao động bởi người đàn ông này, cho dù oán hận, cũng sẽ không còn.

  Nguỵ Thu Hàn sững sờ nhìn cô rời đi, anh ta thà rằng để cô phát cáu với mình, còn tốt hơn là dáng vẻ rời đi tiêu sái này, anh ta nhắm mắt lại, lòng đau như cắt, đã không còn sức cứu vãn.

  Trở lại hội trường, lễ khai mạc đã chuẩn bị kết thúc, Tập Bác Niên dùng ánh mắt xoi mói nhìn cô: "Đi đâu lâu vậy?"  "Tôi đói bụng, đến tiệm bánh ngọt ăn một chút đồ, nhưng, khó ăn quá.

" Nhìn thẳng về phía trước, Mặc Tiểu Tịch lạnh nhạt trả lời, trong mắt phát ra ý cười như có như không.

  Tập Bác Niên tập trung suy nghĩ, không tiếp tục hỏi nữa.

  Sau buổi lễ khai mạc, Thiên Dã đi qua chào hỏi bọn họ, mục đích của anh là muốn tìm cơ hội ở riêng với Mặc Tiểu Tịch.

  Tập Bác Niên vui vẻ đồng ý, nụ cười trên mặt đầy ý vị sâu xa, ghé vào tai Ninh Ngữ Yên nói vài câu, sau đó Ninh Ngữ Yên mượn cớ rời đi.

  Bọn họ đã nói cái gì? Người phụ nữ hiếu thắng như Ninh Ngữ Yên, đột nhiên lại đồng ý rời đi trước! Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch cảm thấy có chút ngạc nhiên và lo lắng.

  Cả buổi tối, Mặc Tiểu Tịch đều cầm túi xách che trước bụng.

  Thiên Dã muốn tìm thời cơ nhưng khổ nổi Tập Bác Niên luôn nhốt Mặc Tiểu Tịch bên người, không quan tâm người khác dùng ánh mắt gì nhìn cô, giễu cợt cô, còn thỉnh thoảng làm ra những hành động thân mật, cho đến khi làm cô hoàn toàn trở thành trò cười cho cả hội trường.

  Trên khuôn mặt tuấn tú của Thiên Dã từ từ hiện lên vẻ tức giậnkích động nắm chặt quả đấm, muốn kéo cô cách xa người đàn ông bên cạnh, trên thế giới này, sao lại có người đàn ông hoành hành ngang ngược như vậy, không để ý đến vị hôn thê của mình.

  Mặc Tiểu Tịch nhìn về phía Thiên Dã, biết anh đang tức giận, âm thầm lắc đầu với anh, Tập Bác Niên cố ý làm như vậy, anh muốn ép Thiên Dã nhịn không được ra tay giải vây cho cô, đến lúc đó, những phóng viên kia sẽ cắn chặt Thiên Dã không rời.

  Cô cũng dần hiểu rõ, tại sao Ninh Ngữ Yên lại đồng ý rời đi trước, nếu cô ta ở đây, Tập Bác Niên hành động như vậy, làm cho cô khó chịu thì Ninh Ngữ Yên cũng không đẹp mặt hơn cô bao nhiêu, dù sao người bên ngoài cũng không biết nội tình bên trong.

  "Sốt ruột sao? Muốn tôi dẫn em qua đó chào hỏi cậu ta một chút không?" Tập Bác Niên quỷ dị kề sát vào tai cô, nhẹ nhàng nói.

 

Chương 57: Chữa lợn lành thành lợn què Mặc Tiểu Tịch nghiêng đầu, dựa quá gần, môi vô ý chạm nhẹ vào môi anh.

  Cô vội vàng né ra, mặt đỏ lên, tức giận dùng mu bàn tay lau miệng, tim đập giống như trống trận.

  Đột nhiên cảm thấy mềm mại, ngọt ngào giống như mật đường làm cho người ta lưu luyến, Tập Bác Niên muốn cô dừng lại lâu một chút, đáng tiếc cô đã vội vàng xoay đầu, trên mặt hiện đầy vẻ chán ghét, còn dùng tay lau miệng.

  Hôn môi với anh làm cô khó chịu vậy sao, dám ghét bỏ anh?  "Nếu có thể, tôi muốn trở về, bụng có chút không thoải mái, chỗ này ngột ngạt quá.

" Mặc Tiểu Tịch cúi đầu, đè thấp giọng nói, vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn chạm nhẹ, tại sao tim vẫn điên cuồng đập thình thịch.

  "Cho dù ra về, cũng phải nói lời tạm biệt với nhân vật chính một chút chứ.

" Cô càng không muốn Thiên Dã nhìn thấy bộ dạng thân mật của bọn họ, anh lại càng muốn qua đó.

  Tập Bác Niên ôm chặt lấy Mặc Tiểu Tịch, nở nụ cười kiêu ngạo, đi về phía Thiên Dã.

  Thiên Dã nhìn thấy bọn họ đi qua, điều chỉnh lại sắc mặt, trở nên vô cùng khách sáo và lịch sự, cho dù trong lòng anh hận không thể đánh Tập Bác Niên một quyền.

  "Tập tiên sinh, chơi vui vẻ chứ?" Thiên Dã nâng ly rượu trong tay lên, nhẹ nhàng nở nụ cười, ánh mắt lướt qua mặt của Mặc Tiểu Tịch, trong lòng tràn đầy đau khổ.

  "Cũng không tệ lắm, phim làm rất tốt, không hổ là ngôi sao thần tượng nổi tiếng, thân ái, em cũng nghĩ vậy phải không?" Tập Bác Niên vô cùng thân thiết kêu lên, nắm lấy cằm của Mặc Tiểu Tịch và hỏi.

  Mặc Tiểu Tịch gượng cười gật đầu: "Đương nhiên rồi! Thời gian không còn sớm, chúng ta nên về thôi.

"  Cô không thể ở lại nữa, cô không thể đoán được nếu ở lại thêm một giây, sẽ có chuyện gì xảy ra, xung quanh có hơn mấy chục đôi mắt đang nhìn, cô không thể nói sai một chữ.

  "Thời gian vẫn còn sớm, đã tới đây, chuyện chưa hoàn thành, sao có thể thất vọng ra về, có phải không, bảo bối?" Tập Bác Niên cười nham hiểm, dùng tay vỗ nhẹ lên sống lưng của cô.

  Mỗi một cái đều giống như gõ vào trong lòng của Mặc Tiểu Tịch, ngay cả xương cốt cũng lạnh run, rốt cuộc phải làm thế nào anh mới chịu đi!  Mặc Tiểu Tịch cau mày, nghĩ cách, đột nhiên, nảy ra một diệu kế.

  Cô dùng hai tay ôm ngực, làm bộ khó thở: "Niên, tôi khó chịu quá, tôi không thở được, tôi muốn ra ngoài.

" Cô thở hổn hển, bộ dạng giống như muốn ngất xỉu.

  Tập Bác Niên biết cô đang diễn trò, muốn dùng chiêu này buộc anh rời đi, cho nên cố ý không đỡ cô, xem trình độ diễn xuất của cô đến cỡ nào, cuối cùng có ngất thật hay không.

  Nhưng Thiên Dã không biết, nghĩ cô là phụ nữ mang thai, có lẽ bị thiếu dưỡng khí: "Mặc Tiểu Tịch, em không sao chứ, khó chịu ở đâu?" Anh vô cùng lo lắng nhìn cô.

  Đồ ngốc! Anh đừng nhúng tay vào, Mặc Tiểu Tịch hét lớn ở trong lòng, nếu đã như vậy, cô không thể không giả bộ đến cùng, thôi thì thử một lần, cô không tin Tập Bác Niên thấy cô ngất, vẫn còn muốn ở lại.

  Nhắm hai mắt lại, cô yếu ớt ngã xuống, tay theo bản năng bảo vệ bụng.

  "Tiểu Tịch.

.

.

"  "Mặc Tiểu Tịch.

.

.

"  Cô ngất thật!  Tập Bác Niên sững sốt, không tự chủ được đưa tay tiếp lấy cô, Thiên Dã cũng sợ hãi đưa tay ra tiếp lấy.

  Bốn cánh tay đồng thời ôm lấy cô, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn đối phương, một đôi mắt sâu thẳm u tối, một đôi mắt trong veo thông suốt, lúc này, không ai chịu rút tay về trước.

  "Thiên Dã tiên sinh, người phụ nữ của tôi, tôi tự mình lo được rồi.

" Tập Bác Niên sâu xa mở miệng, tràn đầy mùi thuốc súng.

  "Tôi là chủ nhân, tôi cũng có trách nhiệm, để tôi giúp một tay, tôi thấy Tập tiên sinh cũng uống không ít rượu.

" Thiên Dã âm thầm siết chặt tay, mang theo một chút cố chấp.

  Mặc Tiểu Tịch làm bộ ngất xỉu, cho rằng đây là biện pháp tốt, nhưng bây giờ lại chữa lợn lành thành lợn què, biến cục diện trở nên bế tắc.

 

Chương 58: Cởi quần áo ra! Cô đứng lên nói cô không sao cũng không được, tiếp tục nằm cũng không xong.

  Tuy khách mời xung quanh không có bao vây để xem náo nhiệt, nhưng ánh mắt luôn chú ý đến nhất cử nhất động của bọn họ, sợ bỏ lỡ những cảnh tượng đặc sắc, lúc này, cuối cùng cũng làm cho bọn họ toại nguyện.

  Không ít người cầm điện thoại di động lên chụp lén.

  Sắc mặt của người đại diện tên Tô Lộ Di của Thiên Dã đã vô cùng khó coi, căn dặn bảo an không được để phóng viên đi vào, bên cạnh đó cũng nói lời xin lỗi với các khách mời, hy vọng bọn họ xoá đi hình đã chụp, gần đây Thiên Dã thật sự làm cho cô ta rất lo lắng, từ sau lần cứu Mặc Tiểu Tịch ở Dubai, thì rất nhiều chuyện đã liên tục xảy ra, lần này cũng không bàn bạc với cô ta đã tự mình đến nhà họ Tập mời, bây giờ lại làm ra chuyện thế này, không phải anh muốn phá huỷ tên tuổi của mình chứ, ai dính dáng đến Mặc Tiểu Tịch kia, đều sẽ bị lây nhiễm danh tiếng xấu.

  "Thiên Dã, bây giờ có rất nhiều người đang nhìn, cậu thật sự muốn đấu với tôi sao?" Tập Bác Niên nhướng mày, cười lạnh nói.

  "Tập Bác Niên, tôi sẽ không để anh chà đạp tiểu Tịch, tôi muốn bảo vệ cô ấy.

" Thiên Dã hạ thấp giọng, không chút yếu thế đáp trả, nói vô cùng nghiêm túc, bộ dạng thành kính giống như một tín đồ đang tuyên thệ, trong mắt lộ ra sự kiên trì.

  Bọn họ đã phá huỷ lớp nguỵ trang cuối cùng.

  Lời nói của Thiên Dã làm cho lòng của Mặc Tiểu Tịch cảm thấy vô cùng ấm áp, giống như được ánh mặt trời bao phủ, cô nhìn vào mặt anh, cảm động không thôi, mặc dù nói, anh đấu không lại Tập Bác Niên, không cứu được cô, nhưng trên thế giới này, còn có một người thật sự quan tâm đến cô, muốn bảo vệ cô, một chút tình cảm chân thành như vậy là đủ rồi.

  Liếc thấy nụ cười trên mặt của Mặc Tiểu Tịch, lồng ngực của Tập Bác Niên căng ra, có một đôi tay vô hình đang đè ép trái tim anh, làm cho anh cảm thấy vô cùng đau đớn, sự tương tác giữa bọn họ giống như không liên quan đến anh, biến anh trở thành người ngoài cuộc.

  "Nếu cậu có bản lĩnh nói những lời này, bất cứ lúc nào tôi cũng hoan nghênh cậu đến thử, nhưng cậu nhóc, cậu vẫn còn non lắm.

" Tập Bác Niên cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Mặc Tiểu Tịch, cắn lấy đầu lưỡi của cô.

  "Ư.

.

.

" Mặc Tiểu Tịch bị đau nên vặn vẹo cơ thể, tên điên này.

  Tập Bác Niên thừa cơ ngẩng đầu, lớn tiếng nói: "Thân ái, bây giờ còn ngất nữa không, muốn tôi hôn em thêm một cái không hả?"  Trong miệng của Mặc Tiểu Tịch đầy mùi máu tươi, cô vốn không biết nên kết thúc cục diện bế tắc này như thế nào, quan trọng hơn là liên luỵ Thiên Dã xúi quẩy theo.

  Cô lại làm bộ như mới khôi phục thần trí: "Hình như không còn chóng mặt nữa, các người thả tôi xuống, tôi tự đi được.

"  Thiên Dã nghe vậy, nghi hoặc nhìn cô, chợt hiểu ra cô đang giả bộ.

  Đứng phía sau cô, Tập Bác Niên dùng ánh mắt chiến thắng ôm Mặc Tiểu Tịch rời đi, mà Thiên Dã thì bị người đại diện giữ chặt, lấy lý do công việc, tạm thời dẫn ra khỏi hiện trường.

  Trên đường, Tập Bác Niên để bộ mặt lạnh như băng, xem ô tô giống như máy bay, chạy cực nhanh trên đường cái trống trải.

  Mặc Tiểu Tịch phát hiện đây không phải là đường trở về nhà họ Tập, thần kinh lập tức căng thẳng: "Tập Bác Niên, anh lại muốn làm gì?"  "Em có quyền hỏi sao?" Tập Bác Niên ném cho cô một cái nhìn lạnh lẽo, thờ ơ nói.

  "Đương nhiên có, miệng là trên mặt tôi, tôi muốn hỏi thì hỏi.

" Mặc Tiểu Tịch tức giận nói, cô ghét anh luôn dùng giọng điệu ra lệnh này để nói chuyện.

  "Két.

.

.

" Tiếng phanh xe vang lên, xe dừng lại ở ven đường.

  Tập Bác Niên khóa cửa xe, mở đèn trong xe lên, đóng cửa sổ, quay đầu lại: "Cởi quần áo ra.

"  "Anh.

.

.

, bệnh thần kinh.

" Mặc Tiểu Tịch vô cùng tức giận, lúc này đang ở trong xe, không phải đầu óc anh không bình thường chứ.

  "Thì ra là em muốn tôi cởi cho em.

" Tập Bác Niên cười xấu xa, vuốt ve đùi cô rồi thẳng đến chỗ tư mật của cô.

 

Chương 59: Sẽ có tình yêu sao! Mặc Tiểu Tịch bị doạ sợ hãi: "Tập Bác Niên, anh quên tôi mang thai sao? Phụ nữ mang thai không thể sinh hoạt tình dục, không phải anh hy vọng đứa bé bình an vô sự sao, vậy tốt nhất lúc này anh không nên làm càn.

"  Tập Bác Niên cười mỉa: "Em tưởng tôi không biết sao? Từ 3 đến 6 tháng là có thể làm, hôm nay, tôi nhất định phải muốn em.

"  Anh dùng tốc độ sét đánh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, hấp thụ hương vị ngọt ngào quen thuộc, dục vọng trào lên trong nháy mắt, cảm giác này làm cho anh cảm thấy vô cùng kích thích.

  "Ư.

.

.

" Mặc Tiểu Tịch nghiêng đầu, muốn tránh khỏi sự chiếm đoạt của anh.

  Đầu lưỡi của anh quấn chặt lấy cô, giống như dính lại cùng một chỗ, không cách nào tách ra, mùi thuốc lá thoang thoảng xông thẳng lên não cô, nội tâm của cô ra sức chống cự, nhưng lý trí lại tiêu tán đi từng chút, sa vào khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

  Hai tay vòng qua cổ anh, mười ngón tay cắm vào trong mái tóc đen của anh, cảm giác mềm mại xẹt qua tay, cô xụi lơ dưới cơ thể anh, nhắm mắt lại, trong sự va chạm của anh, dường như có thể tiến lên Thiên Đường.

  Tình cảm mãnh liệt qua đi, anh tựa vào vai cô, thở hổn hển, bọn họ không nói chuyện, cũng không ôm nhau.

  "Nặng chết đi được.

.

.

" Mặc Tiểu Tịch lạnh mặt, đẩy anh ra.

  Hơi thở của Tập Bác Niên đều đặn trở lại, ngẩng đầu lên, nhìn người phụ nữ dưới thân: "Mặc Tiểu Tịch, vừa rồi nhiệt tình chủ động như vậy, bây giờ cần gì phải trưng ra bộ mặt giống như tôi cưỡng bức em, thành thật một chút không được sao? Nói thật đi, em yêu tôi phải không?" Ánh mắt của anh mang theo một chút mong đợi.

  Mặc Tiểu Tịch nhìn vào mắt anh, đột nhiên, không kìm được mà cười lên: "Ha ha.

.

.

"  "Em cười cái gì?" Tập Bác Niên bị nụ cười của cô làm cho nổi cáu.

  Mặc Tiểu Tịch ngừng cười và nói: "Tôi cười đầu óc của anh không được bình thường, anh đang hỏi đối tượng anh muốn trả thù có yêu anh không, anh cảm thấy giữa chúng ta có tình yêu sao? Căm hận còn không hết, mà cho dù là có, tôi cũng không cần.

"  Tập Bác Niên nhìn chằm chằm vào cô một lúc, lật người ngồi lên ghế tay lái, im lặng mặc quần áo!  Cô nói không sai, cho dù có, cũng sẽ không thể, giữa bọn họ, sẽ không có tình yêu!  Mặc Tiểu Tịch nhìn theo bóng lưng của anh, trong mũi đau xót: "Tập Bác Niên, tôi hỏi anh một vấn đề được không, nếu tôi không phải là đối tượng trả thù của anh, anh sẽ yêu tôi chứ? Sẽ chứ?"  "Vấn đề này, hình như trả lời cũng không có ý nghĩa.

" Tập Bác Niên cau mày, thản nhiên trả lời.

  Mặc Tiểu Tịch cười khổ, lẩm bẩm nói: "Cũng đúng, không có ý nghĩa gì cả.

"  Một chất lỏng ấm áp im lặng chảy qua huyệt thái dương của cô, hoà vào trong tóc, trở nên vô cùng lạnh lẽo, nước mắt xuất hiện rồi tan biến, ấm áp rồi lạnh lẽo, kể từ bây giờ cho đến tương lai.

.

.

  Ngày hôm sau.

  Ninh Ngữ Yên xông vào phòng của Mặc Tiểu Tịch, không nói lời nào, bước lên ra một bạt tai, đánh thức Mặc Tiểu Tịch từ trong mộng tỉnh lại.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .